Thứ Ba, 22 tháng 11, 2011

Bạn chắc chắn sẽ GIÀU CÓ và THÀNH CÔNG - Nếu biết TRI ÂN cuộc sống

Bạn chắc chắn sẽ GIÀU CÓ và THÀNH CÔNG
Nếu biết TRI ÂN cuộc sống

Đừng chỉ nói lời CÁM ƠN khi mọi việc đang tiến triển tốt

Hãy BIẾT ƠN ngay cả khi mọi thứ đang đi chệch hướng

Hãy biết ơn ai đó đã làm bạn tổn thương, vì nhờ họ bạn trở nên cứng rắn…

Hãy biết ơn ai đó mắng mỏ, trách móc bạn, vì bạn có thêm cơ hội để sửa mình…

Hãy biết ơn mỗi lần bạn vấp ngã, vì nhờ đó bạn vững bước hơn trên đường đời...

Hãy biết ơn khi mọi cánh cửa đều đóng sập lại trước mặt bạn, vì khi đó bạn sẽ biết ai thực sự là người luôn ở bên bạn…

Đừng chỉ cảm nhận, hãy bày tỏ Lòng biết ơn cuộc sống mỗi ngày

Thứ Hai, 7 tháng 11, 2011

Bộ Phận Nào Quan Trọng Nhất Trên Cơ Thể?

Bộ phận nào quan trọng nhất trên cơ thể?
Mẹ tôi đã ra một câu đố: "Con yêu, bộ phận nào là quan trọng nhất trên cơ thể hả con?"

Ngày nhỏ, tôi đã nói với mẹ rằng âm thanh là quan trọng đối với con người nên tai là bộ phận quan trọng nhất. Mẹ lắc đầu:
"không phải đâu con. Có rất nhiều người trên thế giới này không nghe được đâu, con yêu ạ. Con tiếp tục suy nghĩ về câu đố đó đi nhé, sau này mẹ sẽ hỏi lại con."
Vài năm sau, tôi đã nói với mẹ rằng hình ảnh là quan trọng nhất, vì thế đôi mắt là bộ phận mà mẹ muốn đố tôi. Mẹ lại nhìn tôi âu yếm nói: "Con đã học được nhiều điều rồi đấy, nhưng câu trả lời của con chưa đúng bởi vi vẫn còn nhiều người trên thế gian này chẳng nhìn thấy gì."
Đã bao lần tôi muốn mẹ nói ra đáp án, và vì thế tôi toàn đoán lung tung. Mẹ chỉ trả lời tôi:
"Không đúng. Nhưng con đang tiến bộ rất nhanh, con yêu của mẹ."
Rồi đến một năm, bà nội yêu quý của tôi qua đời. Mọi người đều khóc vì thương nhớ bà. Một mình tôi đã vừa đạp xe vừa khóc trên suốt chặng đường 26 km từ thị xã về quê trong đêm mưa rào. Tôi đạp thật nhanh về bệnh viện huyện để mong được gặp bà lần cuối. Nhưng tôi đến nơi thì đã muộn mất rồi.


Tôi đã thấy bố tôi gục đầu vào vai mẹ tôi và khóc. Lần đầu tiên tôi thấy bố khóc như tôi.


Lúc liệm bà xong, mẹ đến cạnh tôi thì thầm:
"Con đã tìm ra câu trả lời chưa?" Tôi như bị sốc khi thấy mẹ đem chuyện đó ra hỏi tôi lúc này. Tôi chỉ nghĩ đó là một trò chơi giữa hai mẹ con thôi.

Nhìn vẻ sững sờ trên khuôn mặt tôi, mẹ liền bảo cho tôi đáp án:
"Con trai ạ, phần quan trọng nhất trên cơ thể con chính là đôi vai."

Tôi hỏi lại:
"Có phải vì nó đỡ cái đầu con không hả mẹ?"

Mẹ lắc đầu:
"Không phải thế, bởi vì đó là nơi người thân của con có thể dựa vào khi họ khóc. Mỗi người đều cần có một đôi vai để nương tựa trong cuộc sống. Mẹ chỉ mong con có nhiều bạn bè và nhận được nhiều tình thương để mỗi khi con khóc lại có một đôi  vai cho con có thể ngả đầu vào." 

Từ lúc đó, tôi hiểu rằng phần quan trọng nhất của con người không phải là "phần ích kỷ", mà là phần biết cảm thông với nỗi đau của người khác.
 

Sức Mạnh Của Giấc Mơ - Chim Kiwi



Sức Mạnh Của Giấc Mơ
Có một chú Kiwi nhỏ mang trong mình ước mơ cháy bỏng là được tung cánh trên bầu trời mênh mông.
Chim Kiwi là loài chim nhỏ nhất thuộc bộ Đà điểu, to bằng con gà, nặng từ 2 – 3 kg, cổ ngắn, mỏ rất dài và mảnh. Chúng sống duy nhất trên đảo New Zealand vì thế được xem là sinh vật đặc hữu của khu vực này.
Cánh chim Kiwi nhỏ, ẩn trông lớp lông, lông đôi thiếu, chân có 4 ngón. Con vật này có đôi mắt nhỏ và tối nhưng bù lại nó có một khứu giác tuyệt mỹ, được đánh giá là quý hơn mũi chó. Kiwi là loài ăn đêm, thức ăn chủ yếu là giun đất. Khi kiếm ăn, nó đưa mũi mò sát mặt đất để dò tìm, chỉ cần làn gió nhẹ là chú chim này có thể xác định được hướng có giun đất.
Kiwi được xem là một con vật nhút nhát, sống trong bóng tối và không biết bay. Từ lâu chúng đã cam chịu số phận và sống như những chú gà. Nhưng trong bầy chim đó, có một chú Kiwi nhỏ mang trong mình ước mơ cháy bỏng là được tung cánh trên bầu trời mênh mông. Chú tìm mọi cách, bất chấp khó khăn để có thể thực hiện được ước mơ của mình. Vào một ngày, chú đã đứng trên bờ vựt sâu hun hút thả mình xuống với mong muốn và niềm tin mãnh liệt vào ước mơ bay thật cao và xa.
Trong mỗi chúng ta ai cũng có ước mơ cho riêng bản thân mình. Vậy bạn đã bao giờ như chú chim đánh đổi mọi thứ để thực hiện được ước mơ đó chưa?
Ước mơ thật sự đáng giá bao nhiêu? Không, nó là vô giá. Đôi khi ước mơ còn quý hơn cả mạng sống của chúng ta. Có những người đã chấp nhận từ bỏ mạng sống để được chết với ước mơ, để cuộc đời có ý nghĩa hơn.
Rất nhiều người chấp nhận một cuộc sống cam chịu với số phận, không hy vọng, không hoài bão, không lý tưởng. Nhưng cũng có những người sẳn sàng đối đầu với khó khăn thử thách, dám đánh đổi để thực hiện ước mơ của đời mình. Chắc hẳn, khi có ước mơ và quyết tâm thực hiện nó thì kết quả thế nào bạn cũng hạnh phúc.
Vượt lên số phận để thay đổi cuộc sống hay cam chịu để sống trong sợ hãi? Tất cả phụ thuộc vào bạn.
Sưu Tập từ báo Mực Tím

Chủ Nhật, 6 tháng 11, 2011

8 Lần Nói Dối Trong Cuộc Đời Người Mẹ


8 Lần Nói Dối Trong Cuộc Đời Người Mẹ

Thuở nhỏ, gia đình cậu rất nghèo, tới bữa, chẳng mấy khi cơm đủ ăn, mẹ lấy cơm ở trong chén mình chia đều cho các con. Mẹ bảo: Các con, ăn nhanh đi, mẹ không đói! – Lần nói dối đầu tiên của Mẹ.
Khi cậu lớn dần lên, người mẹ tảo tần tranh thủ những ngày nghỉ cuối tuần, đến những vùng đầm hồ ven đô mò thêm ít cua, ốc về cho con. Món canh cua đồng thật ngon. Khi các con xì xụp ăn, mẹ ngồi một bên rệu rã với chút rau khoai luộc. Khi cậu đưa bát để xin thêm ít cơm, mẹ húp nốt những mạnh cặn canh cuối cùng. Cậu xót xa, liền lấy chén canh đổ vào bát mẹ. Mẹ không ăn, lại chan trả về bát cậu. Mẹ bảo: mẹ không thích ăn cua, chỉ vì không muốn cơm mới bị lẫn với chỗ canh thừa – Lần thứ hai Mẹ nói dối !

Lên cấp 2, để nộp đủ tiền học phí cho cậu bé và anh chị, vừa làm thợ may, mẹ vừa đến Hợp tác xã nhận vỏ hộp diêm về nhà ngồi cặm cụi mà dán vào mỗi tối. Một buổi tối đông, nửa đêm cậu bé tỉnh giấc, thấy mẹ vẫn còng lưng dán vỏ bao diêm bên cạnh chiếc đèn dầu nhợt nhạt. Cậu bé nói: Mẹ à, mẹ đi ngủ thôi, sáng ngày mai mẹ còn phải đi làm nữa mà. Mẹ chỉ cười: Con cứ ngủ đi, mẹ bị mất ngủ nên không buồn ngủ – Mẹ lần thứ ba nói dối !
Ngày thi vào trung học, mẹ xin nghỉ làm, cả đêm trước hì hụi nấu trõ xôi Đỗ, để sáng dậy con ăn như chúng bạn vẫn kháo nhau. Đúng vào mùa hạ, trời nắng khét tóc, mẹ mong ngóng từng khắc phía ngoài phòng thi. Tiếng chuông hết giờ đổ vang. Mẹ dang rộng cánh tay ôm đứa con trai bé nhỏ, trong tay mẹ là bình trà pha sẵn mẹ đã ướp hoa từ độ tuần trước. Nhìn thấy bờ môi khô nẻ và khuôn mặt lấp lánh mồ hôi của mẹ, cậu bé liền đưa bình trà nhỏ bằng thủy tinh nhỏ trong suốt, một trong những thứ tài sản quý giá nhất trong nhà, mời mẹ uống. Mẹ bảo: Mẹ đợi con, vừa được bác đứng cạnh mời uống rồi, con uống đi, mẹ không khát – Lần thứ tư Mẹ nói dối !
Sau khi Cha lâm bệnh qua đời, mẹ vừa làm mẹ vừa làm cha. Vất vả với chút thu nhập ít ỏi từ nghề may vá, tần tảo ngày này qua tháng khác. Có chú Lý ngồi sửa đồng hồ dưới chân cây cột điện đầu ngõ biết chuyện, việc lớn việc nhỏ chú đều tìm cách qua giúp một tay. Từ chuyển than, gánh nước, giúp ít tiền cho gia đình cậu bé tội nghiệp. Con người gắn bó trước lâu rồi cũng sinh cái tình, huống chi mẹ cảm động trước tình cảm chân thành, chất phác của chú Lý lắm. Hàng xóm láng giềng biết chuyện đều khuyên mẹ tái giá, để có người san sẻ. Nhưng qua nhiều năm mẹ vẫn vậy, kiên quyết ko đi bước nữa. Mọi người có khuyên mẹ thì mẹ bảo: các con còn bé, nhỡ phải chịu điều tiếng gì, mà tôi cũng coi chu Lý như là anh em trong nhà cả thôi – Mẹ nói dối lần thứ năm !
Sau khi anh chị cậu tốt nghiệp đại học đi làm. Mẹ nghỉ hưu rồi nhưng vẫn tiếp tục làm những việc lặt vặt ở chợ, nhưng một thân một mình, cũng có tuổi, mẹ mắt đã kém, chân tay cũng còn dẻo dai như trước, việc cũng dần ít đi. Các con biết chuyện thường xuyên gửi tiền về để phụng dưỡng mẹ. Mẹ kiên quyết không nhận, tất cả tiền con gửi về mẹ đều gửi trả. Mẹ bảo: các con mới ra đời, cần nhiều khoản chi tiêu, nào có đầy đặn gì. Mà mẹ bây giờ tháng đi chợ cũng có thiếu gì tiền cả. Cứ cầm lấy – Lần thứ sáu mẹ nói dối !

Cậu bé ở lại trường dạy 2 năm, sau đó thi đỗ học bổng học thạc sỹ ở một trường đại học danh tiếng của Mỹ. Sau khi tốt nghiệp cậu ở lại làm việc tại một công ty chuyên về nghiên cứu. Khi đã có chút điều kiện. Cậu bé muốn đưa mẹ qua Mỹ sống để phụng dưỡng. Nhưng không hiểu mẹ nghe đâu, rằng công việc của con trai cần sự tập trung cao, chẳng có nhiều thời gian, mà thủ tục mọi thứ sang Mỹ rất tốn kém, phức tạp. Mẹ nghe vậy, nhất quyết từ chối: tao sống ở đây nó quen rồi, tao không đi đâu cả. Dù đêm đêm mẹ ở một mình, mắt mẹ mờ đi vì thương nhớ đứa con trai bé nhỏ của mình đã xa cách bao lâu – Mẹ lại một lần nữa nói dối !
Nhiều năm trôi qua, mẹ lâm trọng bệnh, phải vào viện điều trị. Khi con trai đáp máy bay từ nơi xa xôi về thăm mẹ, mẹ đã già và yếu lắmi. Nhìn mẹ bị bệnh tật dày vò đến chết đi sống lại, thấy con trai đau đớn vì thương xót mẹ. Mẹ mở mắt, cố gượng thều thào bảo cậu: Con đừng lo, mẹ chẳng đau chút nào đâu con…
Và đây là lần nói dối cuối cùng của MẸ
Trích Hạt giống tâm hồn 
Sưu tầm từ: http://yume.vn/linuxpenguin

Người Cha


Người Cha
 Tình thương của người cha luôn mênh mông - vô điều kiện. Đây là phẩm chất vĩ đại nhất của một người cha tốt. Dù rằng người cha có thể thất vọng trước những lỗi lầm của con cái, về những hy vọng dành cho chúng không thành, nhưng người cha vẫn yêu thương con mình mà không cần quan tâm đến những điều đó...
  Gia đình đối với người cha là vô giá. Không cần phải đắn đo, người cha sẽ bảo vệ gia đình mình bằng bất cứ điều gì mà ông ta có thể làm được. Người cha cũng sẵn sàng làm thêm công việc để giúp cho cuộc sống gia đình tốt hơn.
  Người cha... thách thức con mình. Người cha muốn con mình phải đạt đến mức tốt nhất mà chúng có thể và cho chúng những sự thách thức để giúp chúng phát triển hơn. Điều này có ý nghĩa rằng, người cha sẽ cho chúng những tự do để đối diện và giải quyết những xung đột trong cuộc sống của chúng.
  Người cha đem lại sự thông cảm. Mặc dù người cha có thể là một fan của bóng đá, nhưng nếu con trai của ông không cùng sở thích thì ông vẫn sẵn sàng chấp nhận. Người cha có thể trung thành với những ước mơ của ông nhưng nếu con trai ông ta có những ước mơ không như cha mình, người cha vẫn ủng hộ sự quyết định của con và giúp con vạch ra con đường khác để đi.
 Người cha dành thời gian cho con cái. Người cha biết sẽ thú vị như thế nào nếu cùng con mình vui đùa, xem phim hay cổ vũ con cái trong những trận thi đấu nào đó... Người cha sẽ dành thời gian lắng nghe những đứa con mình và có những cuộc chuỵên trò vui vẻ, dễ chịu với chúng. Người cha cũng sẽ dành thời gian để giúp con mình làm bài tập nhà mỗi tối nếu cần thiết.
 Người cha dạy con mình nhận thức đúng giá trị mọi thứ. Một người cha tốt không bao giờ để con mình sống mãi trong sự trợ cấp. Người cha sẽ đòi hỏi con mình có công việc để ý thức được giá trị của đồng tiền và tầm quan trọng của học vấn.
Ngô Đình Thục sưu tầm http://www.facebook.com/profile.php?id=100000301145852