SỨ ĐIỆP NGÀY 13.5
Bài giảng Thánh lễ tại Trung Tâm Thánh Mẫu Tàpao
ngày 13/5/2013
ĐGM Giuse Vũ Duy Thống
Đối
với người ngoài công giáo, ngày 13.5 hôm nay chỉ như là dư âm của “ngày
người mẹ” được tổ chức hôm qua với những tình cảm muôn thuở của bông
hồng đỏ cho những người con còn mẹ hoặc bông hồng trắng cho những ai mà
mẹ đã khuất núi; nhưng đối với người công giáo, ngày 13.5 lại mang một ý
nghĩa thiêng liêng cao vượt. Đó là ngày kỷ niệm Đức Mẹ hiện ra lần đầu
tại Fatima với ba trẻ chăn chiên là Lucia, Giaxinta và Phanxicô; cũng là
ngày ghi dấu việc Đức Mẹ có sáng kiến đến với con người, để hình thành
từ đó một tâm tình gắn bó cậy tin yêu mến trong khắp Giáo Hội, làm nên
sức sống của tháng Năm, tháng hoa dâng kính Đức Trinh Nữ Maria. Tất
nhiên bất cứ cuộc hiện ra nào của Đức Mẹ trong lịch sử Giáo Hội cũng đều
xuất phát từ sáng kiến của chính Mẹ cho con cái loài người. Ngày
13.5.1917, trong dịp sơ ngộ tại Fatima, Đức Mẹ đã sáng kiến đưa ra những
đề nghị nào?
1. Hãy lần hạt Mân Côi
Từ
thuở được khai sinh vào thế kỷ 7 và nhất là từ thời thánh Đaminh, thế
kỷ 13, Kinh Mân Côi không ngừng được cổ võ yêu mến thực hành; đặc biệt
dưới triều đại Đức Giáo Hoàng Lêô XIII, vị “Giáo Hoàng của Kinh Mân
Côi”, việc lần hạt đã được xem như phương thức cầu nguyện tuyệt hảo cả
về hình thức nhẹ nhàng lẫn nội dung phong phú. Nhưng ngoài những cao
điểm nhiều ý nghĩa ấy, tùy theo thời cuộc, người công giáo cũng phải
chứng kiến mhững giai đoạn khủng hoảng, qua đó niềm tin bị xói mòn và
Kinh Mân Côi cũng dần dà mất đi vị thế quan trọng. Thậm chí có thời
người ta còn nghiêng về sự rẻ rúng, coi Kinh Mân Côi như là cách cầu
nguyện dành cho giới bình dân ít học con nhà nghèo lê lết quanh Đức Mẹ,
chứ người có học một chút là lo đọc Thánh Kinh suy niệm cao siêu gắn bó
với Chúa kìa!
Nhưng
khi kêu gọi “Hãy lần hạt Mân Côi” ngày 13.5.1917 tại Fatima, thông qua
ba trẻ, trước hết Đức Mẹ bày tỏ cho người ta hiểu Kinh Mân Côi luôn có
một vị trí không thể đảo ngược, phổ cập đến mọi người mọi nhà, mọi lúc
mọi nơi. Nếu khi đi chăn chiên ba trẻ đã lần hạt dưới gốc cây sồi được,
thì bất cứ ở nơi đâu và khi nào, người ta cũng có thể cầu nguyện bằng
chuỗi kinh truyền thống này một cách sốt sắng được. Hơn nữa, Đức Mẹ còn
xa gần cho biết Kinh Mân Côi là phương thế cầu nguyện quân bình phù hợp
điều kiện nhân sinh, vì “khẩu tụng tâm suy”, vừa đọc lên những tâm tình
của Mẹ gắn bó với chương trình của Thiên Chúa, vừa suy về những mầu
nhiệm cứu độ Chúa Giêsu-Con Mẹ đã thực hiện từ nhập thể âm thầm cho đến
tử nạn đau đớn và phục sinh vinh quang. Ngoài ra, Đức Mẹ cũng hé lộ Kinh
Mân Côi là cách cầu nguyện đẹp lòng Mẹ, vì thế Mẹ mới quan tâm kêu gọi
và cổ võ cho sáng kiến cầu nguyện này.
2. Hãy hy sinh cầu nguyện cho người tội lỗi trở về
Sứ
điệp Fatima xuyên suốt từ lần hiện ra đầu tiên 13.5 cho đến lần cuối
cùng 13.10 luôn luôn được ghi dấu bằng tâm tình sám hối ăn năn và quyết
tâm cải chừa tội lỗi, nhưng cách riêng trong lần đầu tiên gặp gỡ, Đức Mẹ
đã không ngần ngại nói đến chữ “hy sinh chịu đựng đau khổ”, không phải
vì không nghĩ đến khả năng làm tăng thêm sự lo lắng hoặc gây chấn thương
tinh thần nơi ba em thiếu nhi, nhưng chỉ muốn cho thấy tính cơ bản và
tính cấp bách của việc sám hối. Nếu bài giảng đầu tiên của Chúa Giêsu
trong đời công khai là lời kêu gọi “Hãy sám hối và tin vào Phúc Âm”, thì
điều cơ bản trong sứ điệp Fatima lần hiện ra đầu tiên cũng chính là tâm
tình ăn năn chừa cải dành cho mọi người chẳng trừ một ai. Vả chăng khi
tiếp cận với mầu nhiệm của Thiên Chúa, ai cũng phải cảm nhận thân phận
tội lỗi của mình để xin ơn thanh tẩy thứ tha, như Môsê đã phải cởi dép
ra khi tới gần bụi gai cháy sáng là đất thánh (x. Xh 3,5).
Nhưng
sáng kiến của Đức Mẹ không chỉ dừng lại trong việc cơ bản là kêu gọi
sám hối, mà còn cho thấy tính cấp bách của sứ điệp này, và vì thế người
ta vừa sám hối về tội mình, vừa sẵn sàng chấp nhận hy sinh chịu đựng đau
khổ như phương thế đền bù, đồng thời như lễ dâng cầu cho người tội lỗi
ăn năn trở lại. Chắc là cộng đoàn hành hương còn nhớ chuyện thánh nữ
Mônica, đầu thế kỷ 5, bổn mạng các bà mẹ công giáo? Khi thấy con trai
mình là Augustinô càng học cao càng xa Chúa, thậm chí rơi vào đường sa
đọa lầm lạc, thánh nữ đã hết lời khuyên can nhưng không có kết quả, cuối
cùng ngài chỉ biết cầu xin trong hy sinh chịu đựng đau khổ kể cả nước
mắt cho con mình biết sám hối, và cuối cùng Mônica đã được toại nguyện.
Augustinô đã trở lại, làm giám mục thành Hippone và nay là thánh tiến sĩ
của Hội thánh Công Giáo.
3. Hãy đến gặp Mẹ ngày 13 tháng tới
Nếu
hai đề nghị trên của Đức Mẹ thiên về đời sống thiêng liêng là lần hạt
và hy sinh thì đề nghị thứ ba xem ra lại cụ thể gắn liền với sinh hoạt
bên ngoài: phải quyết tâm rời xa nơi mình cư trú; phải vất vả di chuyển
trên đường và phải tới nơi đã được chỉ định. Trong những tháng kế tiếp
lần hiện ra đầu tiên, ba trẻ đã trở lại đồi Cova da Iria theo lời dặn dò
của Đức Mẹ, bất chấp những khó khăn ngoại cảnh như thời tiết bất thuận
lợi và nhất là khó khăn tinh thần như sự ngờ vực và cấm đoán của cả
chính quyền lẫn giáo quyền. Vượt qua tất cả, các em cứ vui mừng và hy
vọng tiến đến điểm hẹn, vừa đi vừ lần hạt, lòng khát mong gặp lại Đức
Mẹ. Và chính Đức Mẹ cũng luôn tôn trọng lịch làm việc với các em như đã
hẹn trước: cứ ngày 13 mỗi tháng, trừ tháng 8 các em bị nhốt, lại hiện
đến khích lệ trò truyện, cầu nguyện dạy dỗ, nâng đỡ ủi an và mạc khải
cho các em những điều cần kíp do Đức Mẹ mong muốn hoặc do hoàn cảnh đòi
buộc.
Biến
cố Fatima đã qua đi trọn vẹn trong năm 1917, cách đây đã 96 năm, nhưng
tinh thần Fatima theo như Đức Mẹ kêu gọi đã bùng lên mãnh liệt, trong đó
có việc hành hương. Đây là một trong nhiều hình thức đạo đức phổ cập
trong lịch sử Giáo Hội, với ba nhịp tâm tình tương ứng: lên đường nói
lên tâm tình sám hối; di chuyển nói lên nỗ lực hy sinh; và đến nơi gặp
gỡ Đức Mẹ nói lên tâm tình cầu nguyện. Hành hương đến với Đức Mẹ Tapao
như chúng ta đang thực hiện mỗi ngày 13 hàng tháng, tuy không dám so
sánh với hành hương đến Fatima, nhưng là một nỗ lực tập thể sống lời gọi
của của Đức Mẹ trong lần hiện ra đầu tiên, miễn là thể hiện được tâm
tình sám hối hy sinh và cầu nguyện. Đừng ngại cầu nguyện với Đức Mẹ vì
Đức Mẹ rất quảng đại nhân từ cuối cùng sẽ dẫn chúng ta đến gặp gỡ Chúa
để nhận lấy ơn cứu độ.
Tóm
lại, ba đề nghị của Đức Mẹ trong lần hiện ra ngày 13.5.1917 là lần hạt,
hy sinh và hành hương. Mỗi đề nghị có cách thể hiện riêng và đem đến
những hiệu quả riêng, nhưng thực hiện cả ba đề nghị đó như chúng ta đang
làm tại Trung Tâm Thánh Mẫu Tàpao mỗi tháng là một nét đẹp khó có gì so
sánh được, với sự góp mặt của mọi thành phần con cái Mẹ, từ nhiều nơi
quy tụ lại. Từ trên cao nhìn thấy cảnh tượng này, chắc Đức Mẹ vui lắm.
Trong tháng Năm, xin cho mỗi người chúng ta được trở nên những bông hoa,
mầu gì cũng được tùy theo hoàn cảnh sống và tâm tình hiện tại, miễn là
tươi thắm mà tiến dâng lên Mẹ, và xin Mẹ chúc lành cho đời sống mỗi
người trong Năm Đức Tin.
Tháng Năm con đến Tàpao, Nghe lời Mẹ dặn xiết bao vui mừng:
“Hy sinh, lần chuỗi, hành hương”, Từ nay con nhớ, Mẹ thương chúc lành.
Tác giả bài viết: ĐGM Giuse Vũ Duy Thống
Nguồn: http://gpphanthiet.com/index.php?language=vi&nv=news&op=Trung-tam-thanh-mau-tapo/Su-diep-ngay-135-DGM-Giuse-Vu-Duy-Thong-4173
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét